Đà Lạt với những hàng thông reo. |
ĐÀ LẠT YÊU ƠI
Đà Lạt yêu ơi ta đã về đây
Bước chân hoang sau bao ngày xa cách
Tiếng thông reo thầm thì như oán trách
Bao năm qua ai xa mặt cách lòng
Một mình ta lang thang giữa đồi thông
Bên lối mòn ngắm những bông hoa dại
Chợt bâng khuâng nhớ một người con gái
Như bông dã quỳ giấu mãi trong tim
Hồ Xuân Hương ta mải miết đi tìm
Lời thề xưa đã đắm chìm đáy nước
Thời gian nhạt nhoà làm sao kiếm được
Ký ức vui buồn mình bước bên nhau
Thung lũng tình yêu nhớ mối tình đầu
Tuổi thần tiên chưa biết sầu biết khổ
Đồi Mộng Mơ đưa ta về ngày đó
Tình ta nồng nàn trong gió hanh hao
Nụ hôn đầu đời ngày ấy ta trao
Sau bao năm vẫn ngọt ngào môi ấm
Em biết không anh nhớ em nhiều lắm
Con tim dại khờ vẫn say đắm tình xưa.
MONG MỎI…
Em đi rồi Đà Lạt bổng hoang vu
Thành phố bổng mịt mù thêm sương khói.
Hàng thông xanh gió buồn như biến thổi
Thác nước buồn như réo gọi người xa.
Em đi rồi …quán vắng chỉ mình ta.
Ngồi cô lẽ … ly cà phê lạnh ngắt.
Một nỗi nhớ đong đầy lên đôi mắt.
Bổng ùa về bám chặt mắt mi cay.
Em xa rồi ta lạc lõng đôi tay.
Chợt thèm khát một bàn tay sưởi ấm.
Em có hay tận cùng trong sâu thẩm.
Nỗi nhớ nồng nàn gậm nhấm tim ta.
Ừ ! Và bây chừ em vẫn còn xa…
Ngồi đếm lại tháng ngày qua tự hỏi
Tình chúng ta kể từ đâu lại tới…
Sao mãi hoài… mong mỏi …lúc dô đơn.
***
ĐÀ LẠT NHỚ ĐONG ĐƯA
Thoáng con nắng chiều
Anh sẽ về một ngày nào đó...
hồ thông rũ...
bóng chắc cô liêu
Một thời một thuở đã yêu
Tiệm cận nỗi nhớ nhiều hơn bao giờ tất cả
An nhiên nền nã
Nước hong mình nắng gió
hiếm... cao nguyên
tạo nhớ nét duyên
Em của xưa nay hiện lại
Giao tuyến cạnh nhau hai đường kẻ nhớ
Cỏ lay than thở
Sáng hồ đẹp như mơ
Đà lạt... thơ
anh biết mộng mơ
Lơ ngơ mé hồ thấm lạnh
Thông chia bao nhánh như ý nghĩ anh
Mặt hồ vẫn xanh
Trong em trong anh cứ
là... kỷ niệm
dẫu tình tẩn liệm
Sao như mắt nhớ lim dim
Thả vào đáy sâu tìm lại bình yên
Dẫu mi
khép...
cứ hiện đong đưa lối nhớ.
một góc Đà Lạt. |
ĐÀ LẠT & EM
(Một kỷ niệm buồn).
Đà Lạt quanh năm sương mờ
Em về… mang cả mộng mơ cuối trời
Nhìn em, xao xuyến lòng tôi
Thời gian mới đó qua rồi thanh xuân.
Đà Lạt quanh năm mờ sương
Em đi, mang cả nhớ thương một thời
Tìm em, từ khắp muôn nơi
Bóng hình còn đó mà người còn đâu?
*** Những sáng tác về Đà Lạt được tôi trích từ 1001 bài thơ tình Đà Lạt với vẻ đẹp của thành phố buồn, mù sương..
0 nhận xét:
Đăng nhận xét